Dreams of a Butterfly

This blog contains materials originally intended for my school alumni -- from the Lycee Marie Curie in Saigon, Vietnam. It is by its original audience rather nostalgic and wistful, hence the butterfly, a reference to the well-known story by Zhuang Zi. The old boys and girls can sometimes, however, get quite academic and/or bawdy. The postings can be in English, French or Vietnamese. All postings are copyrighted. ALL RIGHTS RESERVED.

Tuesday, September 08, 2009

(English) Translation of Amis d'antan

Friends of yore
Tran Huu Duc

In the prime of youth,
They shared a classroom,
When full of promise,
The world was yet to bloom.

On a future so bright,
They set their common sight,
Heart buoyant with not a single worry:
Together, they'd set the world Free.

Free to dance and to rejoice
Around many a cornucopia,
Happy songs in a happy voice,
The country, the world is but a Utopia.

Suffering and misery? Banished!
As in yesteryear's math class,
When common factors all but vanished,
And the world was ruled by Pythagoras.

For algebra, they learned and knew;
Treachery and hate, to them were new.
Heinous violence, famine and shame
Waited for them: the world was yet to blame.

Heart buoyant with not a single worry,
The world they sowed with happiness.
Onward to tomorrow, heartbeat fluttery,
Their own love lost, in tenderness.



Would we ever ?
Luu thi Phuong Trinh

When the world glittered in promise
And chestnut trees stood in full bloom
You and I shared a classroom

Passionate and carefree
For a new world we would fight
On the bright future we set our sight
People sing and dance around
Tables warped under food mounds
Songs of hope, borders of peace
Shadows of war forever crushed
Sufferings and misery
Like common factors, off we brushed
In math classes ---early training fields

Algebra, we thoroughly knew
Hate and distress, we had no clue
Famine, violence, division and shame
Lurking around: who was yet to blame?

Passionate and carefree
The seeds of hope we burned to sow
For gentler worlds and brighter tomorrows
Yet tender love, would we ever know?

Sunday, September 06, 2009

(Vietnamese) Translation of Amis d'Antan

My poem Amis d'Antan, which can be found farther in this blog, has inspired quite a few translations in different languages. Here are some in Vietnamese:

Bài 1

Mộng Ban Ðầu
Vũ Thị Kim Loan


Những người bạn ấy đã từng
Một thời bạn học quây quần với nhau
Bao nhiêu hứa hẹn mai sau
Hành trang tươm tất đối đầu tương lai
Hồn trong mắt sáng mơ đầy
Một khung trời mới cùng xây hết lòng
Sao cho thế giới đại đồng
Giới ranh xóa bỏ không còn chiến tranh
Làm tan nỗi khổ thế nhân
Như người giải đoán phương trình thật nhanh
Kiến thức thu thập tinh anh
Không hề biết đến phân tranh oán thù
Cuộc đời nào có dự trù
Bao nhiêu biến cố còn chờ chân mây
Cùng nhau nắm lấy bàn tay
Hồn trong mắt sáng mơ đầy lòng tin
Niềm vui đem đến mọi miền
Cùng nhau tiến bước đi tìm tương lai
Bầu tim máu nóng miệt mài
Tình riêng quên nghĩ mộng dài dịu êm

.

Bài 2

Bạn Niên Thiếu
Trương Quang Chuẩn



Em với anh quen từ thời trung học
Thuở ấu thơ, gắn bó dậu mồng tơi
Hứa hẹn luôn láp lánh buổi đầu đời
Mắt dõi nhìn tương lai đầy ánh sáng

Trên con đường bóng mượt rộng thênh thang
Mộng xây dựng một cõi đời đẹp, mới
Những cái nhìn sáng, trong thời trung học
Một ngày mai vang điệp khúc hoan ca

Chung quanh bàn với các bạn chúng ta
Ngã nghiêng mình cùng vui chơi nhảy múa
Mơ thấy khắp năm châu không biên giới
Qua mọi miền không loạn lạc tai ương

Không chiến tranh mà chỉ có tình thuơng
Mình sẽ xoá mọi khổ đau, nghèo đói
Như bài toán sáng nay thầy vừa hỏi
Ừ, dễ như bài đại số ở trên

Bởi tuyệt vọng, hờn căm chưa biết đến
Nơi cuối chân trời nào có hay đâu
Có đói khổ, hà hiếp nối tiếp nhau
Chia rẽ và nhục nhã cũng đầy vơi

Thuở ấy chúng ta bọn trẻ yêu đời
Lòng hăng say muốn vun trồng hạnh phúc
Cho thế gian muôn đời và muôn lúc
Thời trung học xưa, ôi giác mộng vàng

Mau bước vội về tương lai sáng lạng
Với chân tình, cao thuợng quả tim non
Của một thời trung học, tuổi vàng son
Quên mất cả tình yêu nồng nàn thuở đó



Bài 3

Bạn thuở xưa
Trần Thị Hồng


Chúng mình là bạn thuở xưa
Bảy nãm Trung Học nắng mưa ngày nào
Nhớ thời niên thỉếu ngọt ngào
Nhìn đời lắp lánh một màu xanh xanh
Bạn bè nô nức vây quanh
Vui đùa nhảy múa học hành cùng nhau
Ửơc mơ như gỉấc chiêm bao
Mắt nhìn trong sáng mơ sao cõi đời
Nhà nhà hạnh phúc vui tươi
Ngửơi ngửời xích lại trao lời yêu thương
Năm châu xóa hết biên cương
Ðói nghèo lọan lạc tai ương không còn
Lòng hăng say quả tim non
Ðâu hay gỉấc mộng không tròn như mơ
Củoi chân trời đã đợi chờ
Chỉến tranh, chia rẻ màu cờ khắp nơi
Hờn căm nhục nhã đầy vơi
Chúng ta bạn trẻ yêu đời nào hay
Tương lai sáng lạng tung bay
Như bài toán đả sáng nay vừa làm
Thời Trung Học gỉấc mộng vàng
Muốn vun hạnh phúc thờ gian muôn đời
Tuổi vàng son vút qua rồi
Quả tim non nát mất thời trẻ trai
Quên tình yêu gởi trao ai
Đôi khi e ấp đắm say thuở nào.